Tôi đã từng chứng kiến rất nhiều người phụ nữ khi mang thai và sinh con tăng cân, thân hình thay đổi, trở nên xồ xề nên tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý khi vợ sinh con. Thế nhưng, việc này không hề đơn giản như tôi nghĩ. Từ một người phụ nữ rất đẹp, thân hình gọn gàng giờ đây ai cũng vợ tôi là mẹ sề. Cô ấy tăng cân rất nhiều, không những vậy bụng và đùi chằng chịt vết rạn. Điều này khiến tôi mất hứng mỗi lần gần gũi. Dần dần, tôi trở nên chán vợ và đã trở thành người đàn ông phản bội. Tôi ngoại tình nhưng không nghĩ giỏi “chùi mép” sẽ chẳng sao cả.
Từ người vợ xinh đẹp biến thành mẹ sề
Tôi đã từng rất yêu vợ mình. Tôi và cô ấy yêu nhau suốt quãng thời gian chúng tôi học đại học. Những ngày tháng xa nhà trọ học, cùng nhau chia ngọt sẻ bùi khiến tôi càng thêm trân trọng tình cảm mà mình đang có. Ra trường, chúng tôi kết hôn trong sự chúc phúc của gia đình, bạn bè. Cuộc sống chúng tôi tuy chưa dư giả nhưng cũng có phần ổn định. Tôi hài lòng với những gì mình đang có. Cuộc sống diễn ra đúng như những gì chúng tôi đã từng mơ ước. Chiều chiều đi làm về, vợ chồng quây quần bên mâm cơm đầy tiếng cười. Cưới nhau chừng hơn một năm, vợ tôi mang thai rồi sinh con trai đầu lòng. Còn hạnh phúc nào hơn với một người đàn ông khi hạnh phúc trọn vẹn?
Khi mang thai, vợ tôi tăng cân rất nhiều. Cô ấy thương con nên ra sức ăn uống tẩm bổ để con khỏe mạnh. Chính vì tăng cân quá nhanh nên bụng, đùi của vợ bị rạn chằng chịt. Sau khi vợ sinh con, để có sữa cho con bú vợ tôi lại tích cực ăn uống. Cô ấy hầu như không bao giờ từ chối những món chân giò bổ dưỡng mẹ tôi nấu cho.
Nếu ai quen biết vợ tôi, hẳn sẽ vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy ngoại hình của vợ sau sinh. Từ một người có vóc dáng thon thả, vợ tôi đã tăng gần 20 kí. Chăm con bận rộn, vợ tôi chẳng còn để ý ngoại hình của mình như trước kia. Tóc tai lúc nào cũng búi một cục trên đầu. Quần áo, người ngợm lúc nào cũng hôi mùi sữa và mùi nước tiểu của con. Tôi cũng đã nhiều lần góp ý với vợ, mong cô ấy thay đổi. Nhưng cô ấy quay ra trách móc tôi vô tâm, vô tình khi chỉ nghĩ đến vẻ về ngoài mà không hề biết rằng cô ấy đã và đang cực khổ chăm con. Cô ấy ăn nhiều, tẩm bổ nhiều cũng mong có sữa cho con bú mà thôi. Thấy vợ phản ứng gay gắt, sau này tôi tuyệt nhiên không dám góp ý nữa.
Đàn ông có vợ mang thai và sinh con chắc ai cũng hiểu “chuyện ấy” kiêng khem và kiêng cữ như thế nào. Thật sự rất “thèm” nhưng tôi không dám làm điều gì có lỗi với vợ. tôi đã nghĩ rằng sau khoảng thời gian ở cữ, vợ chồng chúng tôi sẽ lại có những phút giây rất tuyệt vời. Nhưng lần đầu tiên sau thời gian “cấm vận” tôi đã thất vọng vô cùng. Tôi sốc khi cởi áo vợ ra, nhìn da thịt chằng chịt vết rạn dọc ngang tôi đã tụt hết mọi xúc cảm. Thân hình quá khổ, vòng 2 bây giờ đầy những mỡ khiến tôi thất vọng vô cùng.
Tôi đến với người phụ nữ khác để giải tỏa sinh lý
Từ sự chán nản ấy, tôi ít về nhà, từ chối khéo những lần vợ chồng gần gũi. Tôi luôn lấy lí bận bịu công việc, mệt mỏi để né tránh chuyện vợ chồng. Trong lòng tôi có sự so sánh ngấm ngầm khi nhìn những cô gái mảnh mai, gợi cảm ngoài kia. Và trong giây phút không cưỡng nổi mình, tôi đã nghe theo bản năng mà lên giường với người đàn bà khác. Trong một lần say xỉn, tôi đã phản bội vợ mình.
Sau lần đầu tiên ấy, tôi đã hối hận ngập tràn vì làm điều có lỗi với vợ. Nhưng đàn ông ngoại tình một lần rồi sẽ có lần 2. Vả lại, vợ tôi chẳng nghi ngờ gì nên tôi cứ sa vào những cuộc tình vụng trộm ấy. Tôi xác định, đến với người đàn bà khác chỉ là bản năng, là vui chơi qua đường mà thôi. Đàn ông ăn chơi qua đường nhưng biết về với vợ, biết bổn phận và trách nhiệm với vợ con thì cũng chẳng đáng trách. Bởi tôi nghĩ với đàn ông thì chuyện “qua đường là bình thường”. Bạn bè, đồng nghiệp của tôi trong những cuộc nhậu thỉnh thoảng cũng kể chuyện khuất tất của mình sau lưng vợ.
Nhưng tôi đâu ngờ rằng: “Cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”. Khi vợ phát hiện ra cô ấy đau khổ tột cùng. Vẻ mặt thất vọng cùng cực của cô ấy tôi sẽ không bao giờ có thể quên. Cô ấy nhìn tôi như thể mặt đất vừa sụp đổ. Tôi biết mình đã làm cô ấy tan nát cả trái tim. Cô ấy liên tục hỏi tôi tại sao? Cô ấy nói rằng bao nhiêu năm yêu nhau, cô ấy đã sinh con cho tôi mà tôi lại nỡ phản bội sao? Tôi luống cuống giải thích rằng vì sinh lý, chỉ là giải tỏa bản năng thôi. Cô ấy nhìn tôi căm hờn và nói rằng sẽ ly hôn.
Cô ấy bây giờ đã bế con về nhà mẹ đẻ. Mặc tôi giải thích, van xin cỡ nào cô ấy cũng không nghe. Cô ấy chặn tất cả các cuộc gọi từ tôi. Bây giờ, khi vợ con rời khỏi nhà tôi mới biết mình đã gây ra tội lỗi tày đình như thế nào. Vì trọng tình dục, vì sống theo bản năng tôi đã phản bội vợ mình. Bây giờ tôi phải làm gì để vợ mình tha thứ bây giờ?